Loading
vamxang

Cồn Sơn – Một thoáng bình yên giữa dòng sông Hậu

Có bao giờ bạn thấy thèm một chỗ để trú ẩn khỏi những ồn ào phố thị, nơi không có tiếng còi xe, không có những con đường lúc nào cũng chật ních người? Một nơi mà chỉ cần bước chân đến, mọi thứ dường như chậm lại, như thể vừa bước vào một miền ký ức cũ kỹ nào đó, nơi con người còn chào nhau bằng nụ cười chân thật và bữa cơm quê vẫn thơm mùi cá kho bốc khói?

Cồn Sơn là một nơi như vậy. Một dải đất nhỏ giữa sông Hậu, không xa thành phố Cần Thơ là bao, nhưng lại bình yên đến lạ. Ở đó, ngày bắt đầu bằng tiếng gà gáy, trưa nắng chan hòa trên vườn trái, chiều về nghe con nước lững lờ trôi. Người ta vẫn sống chậm rãi, hiền hòa, làm bạn với cây cối, với bầy cá, với con nước lên xuống mỗi ngày.

Người ta đến Cồn Sơn, không phải để tìm những thứ lạ lẫm, mà để tìm lại chính mình – giữa một nơi chẳng có gì vội vã.

Về Cồn Sơn, nhớ đi chuyến đò nhỏ

Muốn ra Cồn Sơn, phải đi tàu. Tàu đưa khách rời xa phố thị, chỉ chừng vài phút mà như đi về một thời xa lắc. Cập bến, bước chân xuống là nghe mùi nước sông ngai ngái, mùi đất phù sa lẫn trong làn gió. Trước mắt là con đường nhỏ, hai bên rợp bóng cây xanh, đâu đó có tiếng gà gáy vang lên trong trưa yên ắng.

Ở đây, không có khách sạn hay resort sang trọng, chỉ có những nhà vườn mở cửa đón khách như đón một người bà con xa lâu ngày trở về. Chủ nhà hiền khô, miệng lúc nào cũng cười, nói giọng miền Tây ngọt như đường thốt nốt. 

Gặp gỡ những con người mộc mạc

Dân Cồn Sơn sống nhờ vườn cây, nhờ con nước, nhờ cái tình. Họ làm du lịch không phải để “bán” gì cả, mà là chia sẻ cái bình yên của mình với người phương xa.

Khách đến đây, không chỉ để ngắm cảnh mà còn để trải nghiệm cuộc sống của người miền Tây. Ngồi xuống bên bếp củi, tự tay nắn bánh lá mít, bánh ít trần, nghe mấy bà, mấy cô kể chuyện ngày xưa. Chuyện về những mùa nước nổi, chuyện con cá, con tôm, chuyện một thời nghèo khó nhưng vui.

Bữa cơm quê đơn sơ mà ngon lành. Nồi cá kho tộ bốc khói, dĩa rau vườn luộc chấm mắm kho, chén canh chua cá lóc – những món ăn không cầu kỳ nhưng đậm đà như tấm lòng người nấu.

Những trải nghiệm không thể bỏ qua ở Cồn Sơn

Cá lóc bay – Một màn trình diễn đặc biệt

Một trong những điều khiến khách thích thú nhất khi đến Cồn Sơn là màn trình diễn cá lóc bay. Đàn cá lóc hàng trăm con, chỉ cần nghe tiếng vỗ tay của chủ nuôi là nhảy lên khỏi mặt nước như thể hiểu được lời gọi của con người.

Cái cảnh đàn cá thi nhau bật lên cao, quẫy nước trắng xóa, rồi lại lặn xuống, khiến ai chứng kiến cũng phải ồ lên thích thú. Người dân không huấn luyện cá bằng cách ép buộc, mà là nuôi nấng, chăm chút từng ngày, để đến khi cá tự khắc thân quen, tự khắc nghe hiệu lệnh mà “bay”.

Vườn trái cây sum suê bốn mùa

Cồn Sơn có nhiều vườn cây trái trĩu cành, mùa nào thức nấy. Chôm chôm đỏ au, mận hồng phấn căng mọng, bưởi da xanh ngọt lịm, cam xoàn vàng óng ánh. Khách đến, chủ vườn đưa rổ, để tự tay hái trái cây mình thích, vừa hái vừa ăn tại chỗ, ngọt lịm cả miệng, thơm cả lòng.

Có người mê chôm chôm, có người thích bưởi, nhưng ai đến đây cũng đều ấn tượng với dưa lưới Cồn Sơn – giống dưa lưới trồng thủy canh trên cù lao, quả tròn, vỏ vàng óng, ăn giòn rụm, ngọt thanh, không hề có vị lợ như dưa thường.

Massage cá – Cảm giác vừa lạ vừa vui

Ở một góc vườn, có cái hồ nhỏ nuôi cá massage. Khách chỉ cần thả chân xuống nước, lập tức hàng trăm con cá nhỏ bơi đến, rỉa nhẹ vào da, tạo thành những đợt sóng lăn tăn. Cảm giác đầu tiên là nhột, rồi sau đó thấy thư giãn, dễ chịu vô cùng.

Mấy đứa nhỏ thì cười ré lên vì nhột, còn người lớn thì nhắm mắt tận hưởng, để mặc mấy chú cá làm “bác sĩ spa”. Đây là một trong những trải nghiệm được khách yêu thích nhất, không chỉ vì sự thú vị, mà còn bởi nó hoàn toàn tự nhiên, không hóa chất, không nhân tạo.

Một ngày ở Cồn Sơn – Chậm lại để cảm nhận

Một ngày ở Cồn Sơn trôi qua rất chậm. Sáng dậy nghe tiếng chim hót, ăn tô bún cá nóng hổi, rồi dạo một vòng quanh cồn, ngắm vườn cây, uống ly nước dừa mát rượi.

Trưa, ăn bữa cơm quê, rồi nằm võng dưới bóng cây, lắng nghe gió thổi qua vườn. Chiều chiều, xuống hồ thả chân cho cá massage, rồi lững thững dạo quanh mấy con đường đất, hít đầy lồng ngực cái mùi cây cỏ, sông nước.

Ở đây, không ai vội vã, không ai đếm thời gian bằng kim đồng hồ. Người ta đếm ngày bằng mùa trái chín, bằng con nước lớn ròng, bằng những lượt khách đến rồi đi, bằng những cuộc gặp gỡ ấm lòng.

Cồn Sơn – Một nơi để nhớ và quay về

Cồn Sơn không hào nhoáng, không có khu vui chơi giải trí, không có những dịch vụ xa hoa. Chỉ có cái mộc mạc, cái chân tình của một miền quê còn giữ được hồn xưa.

Ai đã đến một lần, sẽ nhớ mãi:

  • Nhớ chuyến đò nhỏ đưa mình rời phố thị.
  • Nhớ tô canh chua cá lóc, nhớ nồi cá kho tộ bốc khói trên bàn ăn.
  • Nhớ màn cá lóc bay, nhớ những trái chôm chôm đỏ au trên cành.
  • Nhớ người dân hiền hậu, nhớ giọng nói ngọt như mía lùi.

Ở Cồn Sơn, người ta không chỉ tìm thấy một chuyến đi, mà còn tìm thấy chính mình, trong những khoảnh khắc chậm rãi giữa cuộc đời vội vã.

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *