Có một ngày chợt thấy thành phố quá ồn ào, nơi đâu cũng là tiếng xe cộ, tiếng chuông điện thoại và những deadline cứ dí sát vào từng hơi thở. Vậy tại sao bạn không vội xếp lại mọi thứ, trốn đi đâu đó để tìm một khoảng không thật sự dành cho mình?
Lung Ngọc Hoàng – cái tên nghe xa lạ, một vùng đất nằm sâu trong lõi đồng bằng sông Cửu Long. Một nơi mà người ta vẫn hay nhắc đến như một cánh rừng hoang sơ, nơi những vị khách phương xa ghé qua mang theo nỗi háo hức khám phá.
ĐƯỜNG VỀ MIỀN SÔNG NƯỚC
Từ Cần Thơ mất khoảng hơn một tiếng để đến Khu bảo tồn thiên nhiên Lung Ngọc Hoàng. Du khách có 2 sự lựa chọn để mua vé: xuồng máy và chèo xuồng tay. Không gian dần mở ra, trước mắt là bến tàu yên ả nép bên bìa rừng tràm. Ở đó, gặp anh Tâm – một người lái xuồng chân chất, nụ cười hiền lành, giọng nói mang theo cả hơi thở của miền Tây. Anh nổ máy xuồng, chậm rãi đưa tụi mình rời bến, bắt đầu hành trình xuôi về rừng nước.
Xuồng máy từ từ lướt trên làn nước phẳng lặng, hai bên bờ là những rừng tràm trải dài. Từng chùm lá nghiêng mình in bóng xuống mặt nước xanh biếc. Chiếc xuồng rẽ bèo, lách qua những lối đi nhỏ mà hai bên chỉ còn lại màu xanh bạt ngàn. Cảm giác như đang trôi giữa một vùng đất tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, chỉ có tiếng chim gọi bầy, tiếng nước vỗ vào mạn thuyền và đôi khi, một nhành tràm đung đưa như muốn chạm tay người khách lạ. Thỉnh thoảng, xuồng chạm phải những thảm bèo tím lặng lẽ trôi, tạo thành những gợn sóng nhỏ lan rộng khắp mặt nước.
Càng đi sâu, không gian càng trở nên tĩnh lặng, chỉ còn tiếng ghe máy đang lướt trên mặt nước và mùi hương ngai ngái của rừng già. Dưới những tán tràm rậm rạp, ánh nắng len qua từng kẽ lá, vẽ nên những vệt sáng li ti trên mặt nước.

TRẢI NGHIỆM KHÁM PHÁ THIÊN NHIÊN
Đi xuồng máy tham quan tầm 30 phút, đến nơi có thể đi ra ruộng hoặc trèo lên tháp ngắm cảnh. Đi dọc theo con đường rợp bóng cây, du khách có thể bắt gặp những góc nhỏ mộc mạc đậm chất miền Tây.
Từ trên tháp quan sát, cả một vùng đất rộng lớn hiện ra trước mắt. Những cánh đồng hoang sơ trải dài đến tận chân trời, rừng tràm bạt ngàn hòa cùng những mảng nước trong vắt. Gió thổi mát rượi, mang theo hương thơm của cỏ cây và chút vị mặn mòi của đất trời phương Nam. Xa xa, vài chú cò trắng nhẹ nhàng đáp xuống mặt nước, thong dong kiếm ăn giữa thiên nhiên yên bình.
Nếu đi vào mùa nước nổi, Lung Ngọc Hoàng khoác lên mình một vẻ đẹp hoàn toàn khác. Nước dâng cao phủ kín lối đi, biến nơi đây thành một khu rừng ngập nước huyền bí. Những cánh bèo trôi lững lờ, tiếng chim chóc rộn ràng hơn, tạo nên một khung cảnh thơ mộng đến nao lòng.

Hành trình về Lung Ngọc Hoàng không chỉ là một chuyến đi, mà còn là dịp để tìm về với thiên nhiên nguyên sơ, nơi không có những ồn ào phố thị. Giữa màu xanh bát ngát của rừng tràm, con người bỗng thấy lòng mình nhẹ tênh, chỉ muốn dừng lại thật lâu để hít thở bầu không khí trong lành và lắng nghe tiếng thiên nhiên thì thầm bên tai.
Lung Ngọc Hoàng là nơi cảm xúc tràn vào từ những điều bình dị nhất. Làm sao quên được khoảnh khắc đi bộ trên những con đường len lỏi qua rừng tràm, hít thật sâu hương cây cỏ, lắng nghe tiếng chim í éo trên cao. Một chuyến đi để tạm lắng và hoà mình với thiên nhiên, để trải nghiệm cái tình miền Tây mộc mạc mà đậm đà.
Ai đó đã từng nói, đến miền Tây không chỉ là đi để ngắm, mà còn đi để sống cùng thiên nhiên, để nghe một câu chuyện kể vội bên bếp lửa, để thấy lòng mình nhẹ hơn giữa những tán rừng xanh bạt ngàn.